Nội dung truyện Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 Tác giả: Nữ vương không ở nhà Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Điền Văn, Đô Thị Văn án: Thời thế thay đổi, các ni cô thiếu chỗ ở, tiểu ni cô Thần Quang và sư tỷ Tuệ An đành cùng nhau hoàn tục, gả cho đàn ông ở dưới chân núi. Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70. Đánh giá : (4.4/5) Tác giả: Nữ vương không ở nhà. Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Điền Văn, Đô Thị. Văn án: Thời thế thay đổi, các ni cô thiếu chỗ ở, tiểu ni cô Thần Quang và sư tỷ Tuệ An đành cùng nhau hoàn tục, gả cho Danh Sách Chương. Chương 1: Xuyên Qua. Chương 2: Nhân Vật Pháo Hôi. Chương 3: Hắc Hóa Hoàn Toàn. Chương 4: Người Đàn Ông Đáng Thương. Chương 5: Cùng Cảnh Ngộ. Chương 6: Vừa Sạch Sẽ Lại Xinh Đẹp. Chương 7: Đau Lòng. Chương 8: Làm Việc Không Nghĩ Tới Hậu Quả. Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 Chương 20: Chương 20 Chương trước Chương tiếp "Ồ, cô vợ nhỏ quý hiếm của Cửu Phong kìa, nhìn tinh thần có vẻ hăng hái nhỉ!""Chà chà, cô vợ nhỏ đỏ mặt kìa, khó trách lại đẹp như thế, nhìn dáng vẻ xấu hổ kia kìa!""Đứng sát thế, cô vợ nhỏ này thiếu chút nữa là muốn ôm Cửu Phong không buông luôn hả."Nghe những lời này… Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70. Chương 4. Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 Chương 4: Chương 4. Chương trước Chương tiếp . Cả đám nhìn thấy Tiêu Cửu Phong và Vương Hữu Điền trở về, tất cả đều hỏi thăm rồi nhìn về phía của bao tải. Thể loại: Ngôn Tình , Truyện Sủng , Hài Hước , Điền Văn , Hiện Đại - Văn án: Thời thế thay đổi, các ni cô thiếu chỗ ở, tiểu ni cô Thần Quang và sư tỷ Tuệ An đành cùng nhau hoàn tục, gả cho đàn ông ở dưới chân núi. Trời xui đất khiến, người đàn ông của hai Wl1Utzo. Đã lâu rồi Thần Quang không được ăn no như vậy, huống hồ bữa ăn này còn là cơm khoai lang nóng hổi, bây giờ trong lòng cô cực kì thỏa Cửu Phong là người tốt, dù nhìn mặt mày của anh lạnh lùng như vậy thôi, nhưng con người lại rất ấm cơm no rồi Thần Quang lại không nhịn được nghĩ tới lời nói của Tiêu Cửu cô vẫn không hiểu lắm là rốt cuộc anh đang muốn nói gì, tuy nhiên cô cũng lờ mờ nhận ra được phần nào, anh đúng là một người nói mình tên là Tiêu Cửu Phong, lớn hơn cô đến chín Quang len lén liếc người bên cạnh một Cửu Phong và cô ngủ chung trên một cái giường giường đất này rất lớn, cô ngủ bên trong, anh thì ngủ gần phía ngoài cửa, hai người cách nhau một cái đệm hương dù vậy, cô vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm phát ra từ trên người của Tiêu Cửu Phong, là mùi mồ hôi trộn lẫn với mùi gì đó mà cô không lại là không giống với mùi mồ hôi của người đang làm việc dưới chân núi khi cô vô tình gặp phải. Cô cũng không ghét mùi trên người anh, ngược lại sau khi ngửi được lại cảm thấy trên mặt mình dần nóng Quang suy nghĩ miên man, nghĩ đến chuyện anh thế mà lớn hơn mình những chín tuổi…Cô hồi tưởng lại ban ngày lúc nhìn thấy khuôn mặt thô kệch cứng rắn kia, đối với cô mà nói thì đúng là anh có hơi Quang nhớ tới vào một buổi tối, lúc đi ngủ sư tỷ Tuệ An của cô lén kể, chị ấy gặp được một người đàn ông đẹp trai ở dưới chân núi, nhìn qua mới hai mươi tuổi. Sư tỷ còn nói người người đàn ông đẹp trai kia nhìn chị ấy chằm chằm, có lẽ là coi trọng chị nói chàng trai kia đẹp như Hà Tuấn, đến mức mấy vị sư tỷ đều vây quanh lại để ấy Thần Quang ngồi bên cạnh nghe, nhưng cũng không lên tiếng gì. Chỉ là ban đêm lúc chuẩn bị đi ngủ, cô sẽ không nhịn được mà nghĩ thầm, rốt cuộc thì anh chàng đẹp trai kia trông như thế nào, đợi đến khi ngủ thiếp đi, thế mà cô lại mơ thấy một anh chàng tuấn tú Quang nghĩ, Tiêu Cửu Phong khẳng định không tính là đẹp, nếu như sư tỷ Tuệ An nhìn thấy anh, chắc chắn sẽ ghét bỏ nói đây là đàn ông thô lỗ dưới núi, không chỉ thô lỗ còn Quang nhịn không được thở dài, lại xoay người trằn ngờ đúng lúc này, người đàn ông cách cô một cái đệm hương bồ ở xa như vậy, đột nhiên lên tiếng “Cô muốn xoay người đến lúc nào nữa hả?”Thần Quang giật mình, cô tưởng rằng anh đã ngủ rồi nên mới dám xoay ngờ Tiêu Cửu Phong vẫn chưa ngủ!Thần Quang bị dọa đến mức niệm một tiếng “A Di Đà Phật”, sau khi niệm xong cô mới nhớ mình đã hoàn tục, người dưới núi không thích niệm Phật, quả thật không nên suy nghĩ một chút, trong lòng thấy khó chịu, cẩn thận nói “Không, không có gì. Tôi, chỉ là tôi nằm mơ thôi.”Tiêu Cửu Phong “Bây giờ cô đang nói mớ à?”Thần Quang nhanh chóng gật đầu “Đúng vậy, tôi đang nói mớ... “Mới nói được nửa câu, cô mới chợt nhận ra, mình đáp trôi chảy như thế thì sao có thể đang nói mớ Quang nhất thời xấu hổ không chịu nổi, cuối cùng khẽ thừa nhận “Tôi không ngủ được.”Có điều không ngủ được cũng nằm trong dự mà, cô lật qua lật lại như thế này làm ảnh hưởng tới giấc ngủ của Tiêu Cửu nay, Tiêu Cửu Phong hai mươi sáu tuổi, là một người đàn ông chân chính, anh có tính kiềm chế cao, nhưng dù gì cũng là độ tuổi tinh lực dồi cô hơi gầy nhưng cũng không còn là trẻ con nữa, miệng thì nói còn nhỏ nhưng thực chất cũng đã mười bảy mười tám tuổi rồi, cũng đã đủ tuổi để sinh con.“Không ngủ được sao?” Tiêu Cửu Phong trầm giọng nói “Không ngủ được, vậy đi làm việc đi. Gánh mười gánh nước, rồi quét dọn trong ngoài nhà một lượt.”“… Được, vậy tôi đi đây.” Nói rồi Thần Quang vội vàng muốn đứng lên.“Nằm xuống đi.” Tiêu Cửu Phong lại nghiêm nghị quát một quát của anh to đến nỗi dọa Thần Quang giật bắn mình, quên cả niệm A Di Đà rất sợ tiếng sấm, tiếng quát vừa rồi của Tiêu Cửu Phong tựa như trời đang nắng đột nhiên sấm chớp nổ đùng đùng, nghe thật đáng Quang nhìn xuyên qua màn đêm, lại quay sang nhìn chằm chằm người đang nằm trên giường một cách khó ràng Tiêu Cửu Phong cũng chỉ là một con người, sao lại có thể phát ra âm thanh to như vậy, lại còn hung ác đến như thế?Nước mắt ứa ra, làm nhòe đi tầm mắt của Thần Quang, nhưng mà cô không dám khóc, bởi vì sợ lại khiến cho anh tức giận chí cô còn nghi ngờ vừa nãy mình đã nghĩ sai rồi, thật ra thì anh vốn không phải dạng người tốt lành gì, đàn ông dưới núi rất đáng sợ, trông anh chẳng khác gì bọn cướp đường mà sư thái thường nhắc tới, chỉ biết bắt nạt ni cô!“Không cho phép cô khóc.” Tiêu Cửu Phong lại ra lệnh.“Tôi… Không khóc.” Trong bóng tối, ni cô nhỏ buông giọng nghẹn ngào, yếu ớt dùng sức khẽ lau giọt nước mắt ở trên bờ mi.”Nếu cô còn không ngủ thì qua bên căn phòng phía tây nằm đi, bên kia không có giường thì nằm trên đất mà ngủ.” Văn án Thời thế thay đổi, các ni cô thiếu chỗ ở, tiểu ni cô Thần Quang và sư tỷ Tuệ An đành cùng nhau hoàn tục, gả cho đàn ông ở dưới chân núi. Trời xui đất khiến, người đàn ông của hai người bị tráo đổi. Sư tỷ nói, người đàn ông kết hôn với cô ngang ngược như thế, số mệnh không tốt, không giống với người có phúc khí như chị đây. Thần Quang Thật ra anh ấy đối với em rất tốt. Sư tỷ còn nói, chị thật đồng cảm với cô, sau này anh ta sẽ đánh cô đó. Thần Quang Thực ra anh ấy không hề đánh em. Sư tỷ còn nói, bây giờ anh ta chưa đánh cô nhưng sau này nhất định sẽ đánh cô. Thần Quang “...” Chuyện xảy ra sau này, ai cũng không thể ngờ được. Người đàn ông ngang ngược kia thăng quan tiến chức vùn vụt, đứng trên đỉnh vinh quang, cưng chiều Thần Quang trong lòng bàn tay. Sư tỷ đã từng hét lên trong gió Sau này anh ta nhất định sẽ đánh cô đó! Thần Quang lúc lắc cánh tay chồng mình “Anh sẽ đánh em sao?” Tiêu Cửu Phong “Sẽ.” Thần Quang trợn tròn mắt “Anh!” Tiêu Cửu Phong “Đêm nay nhất định sẽ nghiêm khắc trừng phạt em.” Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70 Dịch! Mới Cập Nhật Kim Phiếu Mới Đề Cử Xem Thêm Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Thập Niên 70 Ra Khỏi Đại Tạp Viện Nữ Vương Không Ở Nhà Thập Niên 70 Mật Nha Dịch Nữ Vương Không Ở Nhà Con Dâu Hoàng Gia Dịch Nữ Vương Không Ở Nhà Diệp Diệp Có Kim Tiêu Dịch Nữ Vương Không Ở Nhà Mệnh Hoàng Hậu Nữ Vương Không Ở Nhà Sủng Hậu Tìm Chết Hàng Ngày Nữ Vương Không Ở Nhà “Tôi, tôi biết rồi!” Thần Quang có linh cảm chắc chắn là căn phòng phía tây kia không phải là nơi tốt lành gì, hơn nữa cô cũng không dám một thân một mình sang bên kia ngủ, cô khẽ cắn răng, tự nhủ dù có chết cũng phải nằm trên cái giường này.“Mau ngủ đi.”Tiếng của anh lại phát ra từ tốn.“Ừm…” Thần Quang khẽ đáp lại, âm thanh từ giọng mũi phát ra, vừa trầm thấp lại mềm mỏng, mang theo chút tủi thân vì bị bắt bóng tối, người đàn ông tưởng chừng đã ngủ đang thầm nghiến răng nghiến trước, anh lên núi là có ý định nhận một cô gái về để cả hai cùng nhau sống yên ổn cho qua mẹ nó, cuối cùng thì đây là cái chuyện quỷ gì!..................Ngày thứ hai, lúc Thần Quang tỉnh lại, cô cứ ngỡ rằng bản thân vẫn đang nằm trên giường ở trong mở to mắt nhìn thấy hoa văn khắc trên cột nhà, nhận ra không phải hoa văn quen thuộc thường thấy mỗi khi thức dậy, cô lập tức nhanh chóng tỉnh táo lại. Sau khi gả đi, cô được một người đàn ông tên Tiêu Cửu Phong nhận về giờ, cô đang nằm trên đầu giường đặt gần lò sưởi của Quang ngồi dậy quan sát xung quanh, liền thấy Tiêu Cửu Phong đã không còn ở đây từ nhìn về phía căn phòng, bởi vì buổi tối hôm qua lúc tới nhà trời đã tối, anh lại không đốt đèn. Thậm chí lúc hai người bọn họ ăn cơm còn phải mò mẫm mà ăn ở ngoài bệ cửa, đương nhiên Thần Quang cũng không biết trong phòng ra giờ nhìn kỹ lại mới phát hiện, trên tường quay về phía cửa ra vào có treo một bức tranh sơn thủy Bát Tiên Quá Hải, hai bên tranh sơn thủy là một hàng chữ, phía dưới là một cái bàn dài dựa vào tường, một cái bàn vuông ở trong góc, còn có hai cái ghế xếp đã kia, lúc Thần Quang đi theo sư thái đến nhà khác hoá duyên, cô biết đây là bài trí được xem là phổ biến ở trong nhà, từ cách bài trí này có thể thấy rõ, hoàn cảnh gia đình của tổ tiên Tiêu Cửu Phong cũng không tệ, chỉ tiếc rằng sau này sa cơ lỡ vận, cho nên mới xuống dốc như Quang đứng lên muốn xuống giường. Không ngờ lại bất cẩn, lúc xuống giường tự mình dẫm lên ống quần rộng thùng thình, cả người suýt chút nữa ngã xuống từ trên mà cô dùng sức nắm lấy mép giường mới không bị ngã, nhưng cái khăn trắng trên đầu suýt chút nữa là rớt xuống, cô vội giữ nó lại trên của cô mới mọc ra một chút, chẳng khác gì tóc của đàn ông. Sư tỷ nói, phải nuôi tóc cho nó dài ra, còn dặn không thể để cho người khác nhìn thấy, nếu không đàn ông sẽ ghét tỷ còn nói những ni cô đi xem mắt trước kia cũng vì không có tóc nên không được người ta coi trọng.“Cái quần này của cô ở đâu ra?” Có tiếng của người đàn ông truyền đến từ phía Quang nhanh chóng buông mép giường, đứng thẳng người, cẩn thận cười một tiếng với anh rồi đáp “Là do công xã đưa cho chúng tôi.”Các cô là những ni cô, mặc dù có hai bộ áo choàng cũ, nhưng đó đều là áo ni cô, không phải quần áo bình thường. Bây giờ lại không thể mặc áo ni cô, vì các cô không có quần áo, nên người trong công xã mới phát quần áo cho bọn nhiều quần áo như vậy, mọi người đều đã chọn bộ phù hợp với mình, chỉ có cô chậm tay, đành phải lấy bộ trang phục rộng còn sót Cửa Phong cũng không lên tiếng nữa, Thần Quang cẩn thận nhìn sang, thấy anh đang quan sát trên người Quang liền có chút xấu hổ, cô biết dáng vẻ của mình hơi gầy. Thật ra mà nói cô cũng không lùn, so với các sư tỷ cũng không thấp, nhưng cô gầy, gầy đến mức mặc cái bộ quần áo này y như là treo một cái bao không muốn anh nhìn thấy bộ dạng này, thậm chí còn hận không thể giấu đi.“Đi thôi, xuống nhà bếp ăn cơm.”“Hả?” Thần Quang hơi kinh ngạc nhưng vẫn trả lời rất nhanh “Được!”Thần Quang không ngờ, hóa ra mình còn có thể ăn cơm vào buổi sáng, từ khi sư thái rời đi, quãng thời gian sống trong am càng ngày càng tệ, các cô đã rất lâu không được ăn sáng, một ngày vỏn vẹn chỉ một bữa sáng vẫn là cháo gạo lứt nhưng mà không có thêm khoai lang, ngược lại có thêm một ít rau dại, cây tể thái*, còn có cả các loại nấm...Phải biết rằng khoảng chừng hai năm trở lại đây, tình hình dân sinh không được tốt cho lắm, rau dại có thể ăn ở trên núi đều rất khó tìm. Thần Quang nhìn thấy bát cháo này thì cơn thèm ăn liền trỗi dậy, cô nhanh tay bưng lên rồi uống cạn một bát Cửu Phong thản nhiên nhìn cô một cái, không nhanh không chậm hỏi “Thêm một bát nữa không?”Thần Quang lắc đầu như cái trống bỏi “Lần này tôi no rồi.”Tiêu Cửu Phong không nói gì nữa, anh đứng dậy nói “Vậy giờ đi ra ngoài với tôi một chuyến.”Thần Quang vội gật đầu đáp “Được.”Cô không biết Tiêu Cửu Phong muốn dẫn cô đi làm việc, nhưng cô cảm thấy mình nên nghe lời anh thì thích*Tể thái Tên của một loại cỏ lành tính, có hoa trắng, có thể ăn được khi còn non, ngoài ra chúng còn được dùng làm thuốc giải nhiệt, lợi tiểu, cầm máu... Tin tức này vừa tung ra, toàn bộ đàn ông của năm thôn làng đại đội sản xuất sôi trào, đầu năm nay rất nghèo, bao nhiêu người không cưới được vợ, định trước cả đời độc thân, thế mà trong công xã lại phát vợ, loại chuyện tốt này nhất định phải nhanh chóng là tất cả đàn ông thỏa mãn điều kiện đều tắm rửa gội đầu, mặc quần áo tốt nhất của mình vào, chạy đến giữa sườn núi Thập Ngưu, chuẩn bị tiếp nhận Hữu Điền siết chặt tay, nín thở nhìn bên kia, nắm chặt mảnh giấy số tám trong lòng bàn tay, đến mức làm ướt nó.“Cũng không biết tôi có thể chọn được cái dạng gì, chọn ni cô nhỏ cũng được, lỡ như không may chọn phải một ni cô già gầy gò, vậy thì tôi coi như xong rồi.”Vương Hữu Điền lo lắng lẩm bẩm như vậy, hắn nghe người ta nói, trong những ni cô này có mấy ni cô già lớn tuổi, gặp phải loại này, đâu phải làm vợ, đó chính là lĩnh về làm mẹ mà hầu hạ, đến lúc đó thật đúng là có nước mắt không có chỗ khi Vương Hữu Điền lẩm bẩm như vậy, Vương Can Sự phía bên kia lên tiếng “Đều tới đây, trước xác nhận đồng ý, sau khi xác nhận đồng ý thì dựa theo số thứ tự xếp hàng, dựa theo số thứ tự mà lĩnh vợ!”Lời này vừa nói ra, tất cả đàn ông nhà nông đều đứng lên, nhao nhao giơ tờ giấy trong tay lên.“Tôi là số ba!”“Tôi, tôi là số một, tôi xếp số một!”“Tôi là số sáu!”Vương Hữu Điền cũng tranh thủ thời gian chạy tới “Tôi là số tám!”Tiêu Cửu Phong là số hai mươi tư, con số rất sát số cuối, hẳn là anh sẽ không được chọn, chỉ nhặt người còn lại phía sau, hiện tại cũng không vội, chậm rãi trở về đứng phía sau người Can Sự cầm loa lớn bắt đầu hô “Dựa theo số thứ tự, bắt đầu chọn từ số 1 đến số 29, không được đụng vào bao tải, không được do dự, hô đến số lập tức chỉ một cái, xác định rồi liền đeo bao tải sau lưng đi xuống núi cho tôi, ai cũng không được nửa đường mở bao tải, nhất định phải cõng về nhà rồi mở ra, về đến nhà mở bao tải ra, đây chính là qua cửa, chính là vợ của các cậu! Sau khi cưới về đối xử tốt với vợ, ngày khác đi bổ sung giấy chứng nhận kết hôn, không được đánh vợ, không được bỏ đói vợ, không được mắng vợ, bằng không vợ lại đây cáo trạng tôi đánh chết các cậu!”Ý tứ trong lời này rất đơn giản, chọn trúng nửa đường không thể mở ra, về đến nhà mới được mở, cán bộ cũng không chịu trách nhiệm, dù sao vào cửa nhà anh thì chính là vợ của anh, người tốt hay người xấu, xinh đẹp hay xấu xí gì cũng chỉ có thể chịu đựng cùng nhau trải qua! Anh chịu đựng không qua cũng không thể bắt nạt vợ, bằng không liền bị đánh!Mấy người đàn ông nhà nông nghe xong, nhao nhao tỏ vẻ không có ý kiến, có thể có vợ là tốt rồi, cái gì cũng không ghét bỏ, cõng trở về khẳng định sẽ tạo điều kiện!Mấy người đàn ông xếp hàng xác nhận đồng ý, xác nhận đồng ý xong đi qua lĩnh một người, bên cạnh có người nhìn chằm chằm, không cho đụng vào bao tải, không được kén cá chọn canh, còn có người phía sau liên tục thúc giục, sợ hắn chọn người tốt đi kỳ thật người kia trong lòng cũng rất e sợ, cách một cái bao tải to, đừng nói nhìn ra đẹp xấu gì, ngay cả mập hay gầy tuổi tác gì cũng không biết, nào biết cái dạng gì, bước ra một bước, đầu ngón tay chỉ một cái, đây chính là số một người hiền lành thành thật, cuộc sống trải qua có thể tốt đẹp, nếu lỡ không may chỉ một người ngang tàng xấu xí, vậy cũng chỉ có thể đầu tiên kiên trì chỉ một cái, sau đó vác bao tải rời thứ hai kiên trì chỉ một cái, sau đó vác bao tải rời điểm đến phiên Vương Hữu Điền, hắn kìm nén tinh thần muốn chọn một người tốt, nhưng chọn như thế nào, hắn không hiểu, phía sau lại thúc giục “Chọn một người là được rồi, có vợ là tốt rồi, anh còn muốn chọn thiên tiên trở về hay sao!”Vương Hữu Điền không có biện pháp, cũng vội vàng chọn một người, cõng đi qua, buồn bực sải bước xuống núi, ngay cả đầu cũng không dám quay cùng không sai biệt lắm mọi người đều chọn xong, đến phiên Tiêu Cửu Phong, anh nhặt một cái bao tải cách anh gần nhất, cõng lên liền trở từng làm lính, giải nghệ trở về, cũng được coi là người cao lớn và mạnh mẽ, là người cao lớn cường tráng nhất trong đám đàn ông này, khí lực cũng lớn nhất, mang theo bao tải căn bản không tính là chuyện to tác gì, sải bước đi xuống chân không bao xa, liền đuổi kịp Vương Hữu Điền, Vương Hữu Điền đang ở đó lén lút loay hoay với cái bao tải, không biết suy nghĩ cái Hữu Điền vừa nhìn thấy anh, liền vội vàng chạy tới hỏi “Cậu chọn cái dạng gì vậy?”Tiêu Cửu Phong “Không biết, vừa rồi không phải là đồng ý rồi sao, không cho mở ra xem.”Vương Hữu Điền chột dạ “Kỳ thật vụng trộm nhìn cũng được, dù sao cũng không ai biết.”Tiêu Cửu Phong liếc hắn một cái “Vậy anh xem đi, tôi đi về.”

cô vợ ngọt ngào ở thập niên 70